Sáp nhập Quảng Nam – Đà Nẵng: Cơ hội hình thành “siêu vùng” miền Trung
02/12/2025
Việc sáp nhập Quảng Nam – Đà Nẵng đang trở thành chủ đề thu hút nhiều sự quan tâm, bởi đây không chỉ là câu chuyện tổ chức hành chính mà còn liên quan trực tiếp đến động lực phát triển của toàn khu vực miền Trung. Khi phân tích toàn diện đề xuất này, có thể thấy những lý do được đưa ra bao gồm yêu cầu tinh gọn bộ máy, tối ưu nguồn lực, tăng cường liên kết vùng và giải quyết những hạn chế trong hơn hai thập kỷ hai địa phương phát triển độc lập sau khi tách tỉnh năm 1997. Đà Nẵng đã trở thành trung tâm đô thị – dịch vụ – công nghệ quan trọng, trong khi Quảng Nam nổi bật với các di sản thế giới, khu kinh tế mở Chu Lai, hệ thống cảng và quỹ đất rộng. Việc hợp nhất có thể tạo ra lợi thế vượt trội khi kết nối thế mạnh bổ trợ của cả hai bên.
Bên cạnh lý do, cơ hội về kinh tế – du lịch – đô thị cũng là điểm đáng chú ý. Nếu hình thành “siêu vùng” Quảng Nam – Đà Nẵng, không gian phát triển sẽ được mở rộng từ biển đến miền núi, tạo điều kiện cho quy hoạch đồng bộ, khai thác hiệu quả chuỗi giá trị từ du lịch di sản Hội An – Mỹ Sơn, du lịch biển Đà Nẵng – Cửa Đại đến du lịch sinh thái Đông Giang – Nam Trà My. Ngành công nghiệp, logistics và dịch vụ cảng – sân bay cũng hưởng lợi nhờ sự kết nối giữa Đà Nẵng, Điện Bàn, Hội An và Chu Lai. Tuy nhiên, đi kèm cơ hội là những thách thức lớn: mô hình quản lý giữa một thành phố trực thuộc Trung ương và một tỉnh sẽ phải điều chỉnh; bộ máy hành chính cần tinh gọn; quy hoạch sử dụng đất và đô thị phải xây dựng lại từ đầu; cùng với đó là bài toán đồng thuận xã hội và chi phí chuyển đổi. Do vậy, việc sáp nhập Quảng Nam – Đà Nẵng cần được xem xét thận trọng, khoa học và toàn diện để bảo đảm mang lại hiệu quả lâu dài cho cả vùng.
Kinh nghiệm xin visa ĐÀI LOAN: Bí quyết đậu cao & hướng dẫn chi tiết từ A-Z
Sáp Nhập Lâm Đồng – Đắk Nông – Bình Thuận: Hình Thành “Siêu Tỉnh” Núi – Rừng – Biển
Các Loại Visa Ấn Độ 2025: Điều Kiện & Lưu Ý Khi Xin Visa
Top những điểm đẹp khi đến Mỹ - Khám phá xứ cờ hoa theo cách đáng nhớ nhất
Hướng dẫn xin visa Trung Quốc chi tiết từ A đến Z
Sáp nhập Quảng Nam – Đà Nẵng: Góc nhìn toàn diện về động lực hình thành “siêu vùng” kinh tế – đô thị – du lịch trọng điểm miền Trung
Trong thời gian gần đây, thông tin về phương án sáp nhập tỉnh Quảng Nam và thành phố Đà Nẵng đã tạo nên làn sóng thảo luận mạnh mẽ trên mạng xã hội, các diễn đàn kinh tế – quy hoạch và giới chuyên môn. Không chỉ vì mức độ “đặc biệt” của hai địa phương – một bên là thành phố trực thuộc Trung ương, một bên là tỉnh có hai di sản thế giới, mà còn bởi tiềm năng to lớn mà một “siêu vùng” mới có thể mang lại cho miền Trung nói riêng và Việt Nam nói chung.
1. Bối cảnh và lý do xuất hiện đề xuất sáp nhập
Trong bối cảnh Nhà nước thúc đẩy tinh gọn bộ máy, tối ưu nguồn lực và hình thành các đơn vị hành chính đủ lớn để tạo sức cạnh tranh quốc tế, việc xem xét sáp nhập các địa phương có mối liên kết tự nhiên về không gian kinh tế – xã hội không phải là điều mới.
Quảng Nam và Đà Nẵng vốn trước năm 1997 là một tỉnh chung mang tên Quảng Nam – Đà Nẵng. Việc tách ra nhằm phát triển Đà Nẵng thành một cực tăng trưởng độc lập. Sau hơn 25 năm, Đà Nẵng đã trở thành trung tâm kinh tế – công nghệ – du lịch hàng đầu miền Trung; trong khi đó Quảng Nam phát triển mạnh về công nghiệp, logistics và du lịch di sản.
Tuy nhiên, sự phát triển độc lập cũng tạo ra những “nút thắt” như:
Quy hoạch thiếu đồng bộ giữa khu vực giáp ranh.
Cạnh tranh trong thu hút đầu tư thay vì liên kết bổ trợ.
Hệ thống hạ tầng kết nối chưa được tối ưu dù khoảng cách địa lý rất gần.
Mỗi địa phương có thế mạnh riêng, nhưng sức cạnh tranh tổng thể của vùng vẫn chưa tương xứng tiềm năng.
Do đó, đề xuất sáp nhập được đặt ra như một cách để tạo nên một thực thể kinh tế – hành chính lớn hơn, đồng bộ hơn và có tầm vóc hơn.
2. Những lợi thế nổi bật nếu Quảng Nam – Đà Nẵng hợp nhất
2.1. Tạo ra một “siêu vùng” hơn 2 triệu dân và đa dạng không gian phát triển
Khi hợp nhất, Quảng Nam – Đà Nẵng sẽ hình thành một đơn vị có:
Quy mô dân số hơn 2 triệu người
Không gian trải dài từ biển – đồng bằng – trung du – miền núi
Tài nguyên đa dạng: biển, di sản, cảng, sân bay, khu kinh tế mở, đô thị thông minh
Đây là quy mô mà hiếm tỉnh/thành nào ở miền Trung có được.
2.2. Kết nối thế mạnh đô thị – công nghiệp – du lịch trong một chỉnh thể
Sự bổ trợ này giúp:
Tăng sức hấp dẫn trong thu hút FDI.
Tạo trục kinh tế liên hoàn từ Đà Nẵng – Điện Bàn – Hội An – Chu Lai – Núi Thành.
Hình thành cụm du lịch đẳng cấp với sản phẩm biển – văn hóa – sinh thái – MICE – nghỉ dưỡng.
2.3. Tối ưu hạ tầng, giảm chồng chéo và chi phí quản lý
Hai địa phương có nhiều hạng mục hạ tầng nằm sát nhau như:
Tuyến ven biển Đà Nẵng – Hội An
Chuỗi đô thị Điện Bàn – Hòa Vang
Cảng Tiên Sa – Chu Lai
Sân bay Đà Nẵng – sân bay Chu Lai
Việc hợp nhất cho phép quy hoạch một lần – dùng chung – tối ưu, tránh trùng lặp nguồn lực.
2.4. Động lực phát triển vùng Trung Bộ và Tây Nguyên
Khi trở thành “siêu tỉnh”, Quảng Nam – Đà Nẵng có thể đóng vai trò dẫn dắt vùng, tạo cực tăng trưởng tương đương:
TP.HCM ở phía Nam
Hà Nội ở phía Bắc
Một trung tâm miền Trung mạnh, đủ sức liên kết với Huế, Quảng Ngãi, Kon Tum, Gia Lai.
3. Cơ hội lớn cho du lịch – bất động sản – logistics – công nghiệp
3.1. Du lịch: Hình thành điểm đến 4 trong 1
Du khách đến “siêu vùng” mới sẽ chỉ cần một hành trình để trải nghiệm:
Đô thị biển hiện đại Đà Nẵng
Di sản Hội An
Di sản Mỹ Sơn
Biển Cửa Đại, An Bàng, Cù Lao Chàm
Núi rừng Đông Giang, Nam Trà My
Định vị điểm đến quốc tế sẽ mạnh hơn rất nhiều.
3.2. Logistics và công nghiệp: Hệ sinh thái liền mạch
Chu Lai – Đà Nẵng có thể trở thành hành lang logistics – sản xuất công nghiệp – công nghệ cao lớn nhất miền Trung, với:
Cảng biển nước sâu
Sân bay quốc tế
Hệ thống KCN – KKT liên kết thay vì tách rời
Hành lang đường bộ ven biển và cao tốc Bắc – Nam
3.3. Bất động sản: Quy hoạch đồng bộ tạo đòn bẩy mới
Một số khu vực hưởng lợi mạnh:
Chuỗi đô thị ven sông Cổ Cò
Điện Bàn – Hòa Vang – Hội An
KCN – đô thị Chu Lai – Núi Thành
Các vùng sinh thái miền núi phía Tây
Tuy nhiên, phải có quy hoạch minh bạch để tránh phát triển nóng.
4. Những thách thức lớn cần giải quyết
Dù triển vọng lớn, quá trình sáp nhập không hề đơn giản.
4.1. Khác biệt mô hình quản lý
Đà Nẵng là thành phố trực thuộc Trung ương.
Quảng Nam là tỉnh.
Khi gộp lại, cần lựa chọn mô hình:
“Siêu tỉnh” giữ nguyên cấp tỉnh?
Hay một siêu đô thị trực thuộc Trung ương?
Các huyện, thị xã, thành phố sẽ được tái sắp xếp ra sao?
4.2. Tâm lý địa phương và bộ máy hành chính
Sáp nhập sẽ phải:
Tinh gọn bộ máy
Điều chuyển nhân sự
Thay đổi thói quen quản lý của hai bên
Điều này cần quá trình dài và đồng thuận xã hội.
4.3. Quy hoạch đô thị – nông thôn – công nghiệp cần làm lại toàn bộ
Một thực thể mới sẽ cần:
Quy hoạch chung 10–20 năm
Quy hoạch sử dụng đất
Quy hoạch đô thị – khu công nghiệp
Quy hoạch du lịch – giao thông – nông thôn
Tất cả đều phải đồng bộ và nhất quán.
4.4. Chi phí chuyển đổi
Bao gồm:
Thay đổi giấy tờ
Chuyển đổi mã hành chính
Thiết lập hệ thống quản lý mới
Đây là bài toán ngân sách cần tính toán kỹ.
5. Kịch bản tương lai của “siêu vùng” Quảng Nam – Đà Nẵng
Nếu sáp nhập, nhiều chuyên gia dự đoán vùng mới sẽ:
Có tốc độ tăng trưởng GRDP nhanh hơn
Thu hút nhà đầu tư lớn vào công nghiệp – công nghệ cao
Trở thành điểm đến du lịch quốc tế có thương hiệu mạnh
Là cửa ngõ Đông – Tây kết nối sang Lào, Thái Lan, Myanmar qua hành lang kinh tế EWEC
Trở thành cực phát triển mới của miền Trung – Tây Nguyên
Tuy nhiên, tất cả vẫn cần nghiên cứu sâu, đánh giá tác động và lấy ý kiến nhân dân.
Kết luận
Dù chủ trương sáp nhập Quảng Nam – Đà Nẵng hiện mới dừng ở mức đề xuất, nhưng đây rõ ràng là một hướng đi có thể mở ra kỷ nguyên mới cho miền Trung: một siêu vùng đủ lớn, đủ mạnh, đủ đồng bộ để cạnh tranh trong thời kỳ hội nhập quốc tế. Việc thành công hay không phụ thuộc vào quá trình chuẩn bị kỹ lưỡng, minh bạch, khoa học và sự đồng thuận của nhân dân hai địa phương.


